Mấy người Chung gia đứng ở một bên, lại chia làm ba đám người, Chung Vạn Sơn tuổi già sức yếu, ông tôi có thể đi đến từ đường đều đã là kỳ tích, vừa rồi một tiếng tiếng rít của Xa bà bà ông tôi lại chống đỡ một hồi, hiện tại đã được Tiểu Ngũ nâng dựa vào vách tường ngồi xuống, ngực không ngừng phập phồng, nhưng một đôi mắt vẫn luôn trừng lớn.
Chung Vạn Lý cùng Tiểu Bạch đứng chung một chỗ, mặt đầy khẩn trương, Chung Lương Thần một mình ở một bên, sắc mặt xanh mét, ánh mắt thỉnh thoảng dao động, Chung Lương Hán lại vô thanh vô tức đứng ở phía sau cách đó không xa, dường như tùy thời đều phòng bị ông tôi đào tẩu.
Tôi nhìn mấy người này, lại nhìn nhìn Xa bà bà trước mặt đang đắc ý dào dạt, cười nhẹ, lắc đầu nói.
- Bà bà quả nhiên lợi hại, khó trách mỗi lần Tiệp Dư nhắc đến bà, đều sợ hãi không thôi, vãn bối bội phục, nhưng mà, một cái tiền bối cao nhân sống cả ngàn năm như bà, lại đi khi dễ tôi, một tiểu tử chưa tới hai mươi tuổi, không biết xấu hổ sao?
Lúc nói chuyện, tay của tôi lặng lẽ sờ đến túi Càn Khôn. Vào lúc vừa rồi, tôi đã nghĩ đến biện pháp duy nhất có thể đối phó với lão yêu bà này, đó chính là phóng thần thú.
Đây thật sự cũng không phải là cái biện pháp gì, bởi vì từ sau khi thần thú về nhà, tôi đã cảm thấy nó chỉ là sống nhờ ở nơi này bế quan tu luyện, về chuyện của tôi, nó cũng chẳng để bụng chút nào, nếu không phải vài lần Lam Ninh kêu nó hỗ trợ, chỉ sợ nó cũng lười chẳng thèm ra.
Còn có, tôi cũng không có ý định kêu nó đi ra đây, con đường Cấm Kỵ Sư là yêu cầu chính mình đi tới, không có việc gì mà kêu cái thần thú ra đánh nhau, còn không bằng tôi đây kêu triệu hoán sư tới còn tốt hơn, nhưng như vậy gần nhất, nếu có một ngày thần thú đi rồi, tôi còn xem như cái gì?
Tay của tôi mới vừa để ở túi Càn Khôn, Xa bà bà hắc hắc cười nói.
- Hàn tiểu tử, muốn nói khi dễ, thì cậu sống đến một trăm tuổi, cũng coi như tôi khi dễ cậu, nhưng mà cậu muốn có năng lực sống tới một trăm tuổi, sợ là đến lúc đó bà bà cũng đánh không lại cậu rồi, đừng nói nhảm nữa, nếu chịu thua, vậy đem Xương Chung Quỳ giao ra đây, bà bà thiện tâm, nói không chừng sẽ ban cho cậu vài thứ tốt đấy.
Tôi phụt cười.
- Bà bà, chẳng lẽ bà có đồ tốt gì đó trong túi sao?
Bà ta sửng sốt.
- Cái gì?
Tôi lại lần nữa cười nói.
- Nếu mà trong túi bà không có thứ gì tốt, thì trong túi tôi có này, bà có muốn tôi lấy ra cho xem một tí không?
Nói vừa dứt câu, tôi tùy tay trảo ra Ngọc Tì Hưu, khẽ quát một tiếng, đón gió nhoáng lên, bên trong lập tức trào ra một đoàn thanh khí, bên trong hỗn loạn nhè nhẹ kim quang, một cái đầu quái thú cực lớn, ẩn ẩn hiện hiện trong đoàn sương mờ.
Không sai, ngay lúc vừa rồi, tôi đã thông qua Ngọc Tì Hưu cùng Lam Ninh thành lập liên hệ, tuy rằng tính tình Giải Trĩ tương đối lười, nhưng vừa nghe tôi nói bên ngoài có việc bất công, lập tức nhảy ra tới, thanh khí chậm rãi ngưng tụ, Giải Trĩ run run thanh mao trên người, mở to hai mắt nhìn, hung tợn nhìn Xa bà bà, đột nhiên cúi thấp chiếc sừng, phát ra một tiếng gầm nhẹ uy hiếp.
Sắc mặt Xa bà bà lập tức thay đổi, hơi lui hai bước, quát khẽ.
- Đây là chuyện giữa hai chúng ta, cậu lôi cái thứ quái vật này ra làm gì, uổng cho cậu là Cấm Kỵ Sư Hàn gia, sẽ có lần thứ hai như vậy sao?
Tôi nói.
- Bà bà thật đúng là đừng nên nói như vậy, bà đã một ngàn hơn tuổi còn không biết xấu hổ khi dễ tôi không đến hai mươi tuổi, còn không chịu được nhân gia một vạn tuổi khi dễ khi dễ bà một ngàn tuổi sao?
Xa bà bà hừ lạnh một tiếng nói.
- Cái gì hơn một vạn tuổi, đây chẳng qua là cái ấu tử Giải Trĩ, còn không phải thuần chủng, nhiều lắm hơn một ngàn năm đạo hạnh, bà bà nhà ngươi thật đúng là không thèm để bụng!
Tôi có chút giật mình, nghĩ thầm sợ là đây là do lão yêu bà tự biên tự diễn đi? Từ khi Giải Trĩ lên sân khấu tới nay uy phong bát diện, người gặp người thích hoa gặp hoa nở, ngay cả Long bà bà ở Minh giới đều đối với nó rất là cung kính, sao có thể chỉ là cái ấu tử?
Lại xem lúc này Giải Trĩ phun phát ra tiếng phì phì trong mũi, vẻ mặt chán ghét, trên người tản mát ra một cổ khí tràng cường đại, nguyên bản màu xanh lá lông tóc, bây giờ lại hiện ra u lam sắc năng lượng, giống một tầng sóng gợn, đang chảy xuôi trên người nó.
Dường như lần này gặp lại, nó càng tiến bộ nhiều hơn so với trước đây, chỉ là dĩ vãng khi nó đối địch đều mang theo bộ dáng bất cần đời, hôm nay đối với Xa bà bà, lại giống như có chút thật cẩn thận.
Tình thế này, có điểm không ổn.
Xa bà bà này, rốt cuộc là nhân vật nào?
Bà ta lạnh mặt nhìn Giải Trĩ đang đứng phía trước, ánh mắt đột nhiên sắc bén, quải trượng trong tay chấn động, một tiếng gào to vang lên, thân hình bỗng nhiên càng lúc càng to lớn, lớn lên trong nháy mắt, tôi phảng phất thấy thân hình bà ta trướng to lên gấp mấy lần!
Nhưng trên thực tế, lại là một luồng khói đen nồng nặc đến đáng sợ từ trên đỉnh đầu bà ta cuồn cuộn mà ra, nháy mắt bao phủ thân mình bà ta, ngay sau đó khói đen lăn qua lộn lại, dường như có con gì đó thật lớn, thật khủng bố đang vặn vẹo trong làn khói đen.
Lam Ninh bỗng nhiên nhẹ nhàng chui ra khỏi Ngọc Tì Hưu, vội vàng lôi kéo tôi rời khỏi thật xa, có chút khẩn trương mà nói.
- Công tử cẩn thận, thần quân nói, đây là một cái hắc giao có ba ngàn năm đạo hạnh, nó mạnh mẽ độ kiếp thất bại, thoái hóa thành mảng, khi tức hung lệ cực thịnh, hôm nay sợ là phải có một hồi ác chiến.
Trong lòng tôi kinh hãi, ba ngàn năm đạo hạnh, tôi lạnh hết cả người, tôi vốn tưởng rằng Xa bà bà chẳng qua là một cái xà tinh có ngàn năm đạo hạnh, thì ra lại là một cái hắc giao, phải biết rằng hắc giao chính là chủng tộc có thể hóa rồng, cho dù là độ kiếp thất bại, thoái hóa thành mãng, như thế cũng không phải mãng xà bình thường có thể so sánh được!
Mắt thấy khói đen không ngừng quay cuồng, càng thêm khủng bố, tôi thầm nghĩ không tốt, lúc này trong từ đường còn nằm hơn trăm người, nếu như cái yêu bà này hiện ra nguyên hình, chỉ cần nhẹ nhàng đánh nhẹ cái đuôi, toàn bộ từ đường đều đến sụp đổ, mọi người nơi này càng không một cái nào có thể sống sót.
- Giải Trĩ huynh, mau rời đi từ đường, đem nó dẫn tới cánh đồng lớn nơi xa, mau!
Tôi ầm ĩ kêu to, Giải Trĩ nghe xong cũng không theo tiếng, chỉ là kêu một tiếng bạo vang, bốn vó lẹp xẹp, đột nhiên bay lên trời, trên sừng nổi lên một vầng sáng màu trắng, bỗng nhiên đánh tới đoàn khói đen kia, sau đó nhanh chân chạy.
Gia hỏa này tâm nhãn còn không ít, tôi biết đây là vì chọc giận lão yêu bà, dẫn bà ta truy kích theo, quả nhiên, bạch quang kia đánh vào phía trên khói đen, tức khắc làm ra một trận lay động, trong chớp mắt đã tiêu tán không thấy.
Cơ hồ là cùng lúc đó, khói đen đột nhiên truyền ra một tiếng rống quái dị đinh tai nhức óc, thanh âm kia quả thực cực kỳ chói tai muốn đâm thủng cả màng tai, tôi không hề chớp mắt nhìn chằm chằm, chỉ thấy trong khói đen kia lóe ra hai ngọn đèn xanh, hơi lắc lư một chút, ngay sau đó, một cái đầu bỗng nhiên từ khói đen vụt ra, mở ra cái mồm to như bồn máu, mang theo khói đen đầy người, vô cùng nhanh chóng lắc thân mà ra.
Tôi trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn trước mắt này, thẳng đến khi quái vật mang theo đầy người khói đen vụt ra, tôi mới nhìn ra được, thì ra đây là một con cự mãng màu đen hình thể khổng lồ thô to như lu nước, hai ngọn đèn xanh chính là đôi mắt của nó, khi chớp mở tỏa ra ánh sáng lập lòe làm người ta lóa mắt, hắc giáp vảy trên người to giống như là chậu rửa mặt, cái mồm to lớn chảy đầy nước dãi đang đuổi theo Giải Trĩ đang phi thân chạy ra khỏi từ đường, đi về phía cánh đồng bát ngát đằng xa.
Tôi thiên, tức thì trên người tôi bị mồ hôi lạnh làm ướt sũng, phất tay tiếp đón người nhà họ Chung.
- Các ngươi chạy nhanh đi cứu người, mau để cho bọn họ lập tức rút lui, trong thôn một người cũng không được lưu lại, tôi đi xem thử như thế nào rồi.
Người Chung gia ở một bên sớm đã xem tới choáng váng mặt mũi, Tiểu Bạch cũng không để ý nhiều chuyện như vậy, nhảy bắn đuổi theo, quay đầu lại liên thanh kêu.
- Ông hai, nhanh tới đây coi, thần thú đấu hắc giao, ngàn năm một thuở a…
Chung Vạn Lý khẩn trương xoa xoa tay, bỗng nhiên vỗ vỗ bả vai hai người Chung Lương Thần cùng Chung Lương Hán, vội la lên.
- Chuyện trong nhà giao cho các người, lão tam, mặc kệ trước đây mày đã làm cái gì, nhưng mày luôn là người của Chung gia, bây giờ tao mệnh lệnh cho mày, chuyện dời tộc nhân giao cho mày cùng anh hai mày đi làm.
Sau đó ông ta xoay người lại quát lên với Tiểu Ngũ.
- Tiểu tử, chăm sóc ông nội mày thật tốt, nếu có sai lầm gì, đợi ông đây về ông đánh gãy chân mày!
Dứt lời, ông ta vội vàng đuổi theo Tiểu Bạch chạy đi, tôi quay đầu lại xem bọn họ, cũng không thể làm gì được, hai người này yêu nhất là náo nhiệt, hiện tại trường hợp này, chỉ sợ đuổi đều đuổi không đi rồi.
- Lão gia tử, Tiểu Bạch, các người ngăn lại một mặt, tôi đi một mặt khác, đừng để cho lão yêu bà này chạy trốn!
Tôi vội vàng đuổi theo hắc ảnh cùng lam quang phía trước, một bên la lớn, Chung Vạn Lý lớn tiếng nói.
- Tiểu tử hỗn đãn, không cần phải ra lệnh cho tao, chuyện ở Trường Bạch sơn quay đầu lại lại tính sổ với mi sau…… Hừ, hôm nay tốt xấu gì cũng phải cạo một lớp vảy của con mụ này xuống, làm dịu tức giận trong lòng ta một ít!
Tôi bất chấp tất cả, dưới chân phát lực, chạy như điên một trận, rốt cuộc, ở bên trong một mảnh đất hoang dã, đuổi theo kịp hai cái đại thần cấp tổ tông phía trước.
Lúc này thân hình Giải Trĩ đã lớn lên thêm gấp mấy lần, quả thực giống như một tòa tiểu sơn, chân đạp đại địa, đỉnh đầu là trời xanh, thật là uy phong khí phách nói không nên lời, một sừng phía trên điện mang lập loè, hiển nhiên đã là hoàn toàn hiện ra hình thái chiến đấu.
Lại nhìn thử chân thân Xa bà bà, vẫn cứ bao phủ ở bên trong một mảnh khói đen, một cái đầu rắn lớn như đầu xe tải, phía sau là đoạn thân dài hơn mười mấy mét, như ẩn như hiện trong làn khói đen, một đôi mắt lập lòe lục quang, trong đêm đen nhìn tựa như một cặp đèn pha ô tô, tuy rằng Giải Trĩ cũng cao lớn uy vũ, thế nhưng tại trước mặt con cự mãng này, giống như rất yếu đuối mong manh, phảng phất một ngụm là có thể bị nuốt vào.
Tôi dừng lại ở cách Xa bà bà mấy chục mét, đương nhiên, tôi không nghi ngờ chút nào chuyện bà ta chỉ cần vung nhẹ cái đuôi là có thể làm tôi té ngã, bởi vì tôi căn bản không biết, ở trong đoàn khói đen sau lưng bà ta, còn cất giấu một đoạn thân dài tới cỡ nào.
Chung Vạn Lý cùng Tiểu Bạch đứng chung một chỗ, cũng ngừng lại, không khí như đọng lại vào giờ phút này, tràn ngập một luồng hơi thở mãnh liệt tanh hôi, dường như giờ phút này đêm tối cũng hóa thành một cái hắc động thật lớn, trong đầu tôi là một trận choáng váng, ngẩng đầu nhìn thử, bỗng nhiên thấy cự mãng mở ra cái miệng khổng lồ như có thể nuốt cả thiên địa, nhào tới phía Giải Trĩ đang ngẩng đầu nhìn!
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo